Chùm thơ của người Cao Lao Hạ

00:31 - 19/11/2018

Giới thiệu chùm thơ của một số bà con người Cao Lao Hạ do anh Nguyễn Hữu Đức sưu tầm

Chùm thơ của người Cao Lao Hạ

 


EM CÓ VỀ LÀNG HẠ..?

Xuân Trọng

 


Em có về quê mẹ với anh không?
Nơi con sông Gianh chảy qua lòng đất mẹ
Nơi tuổi thơ anh trải qua thời thơ bé
Cho lòng anh lắng đọng mãi đến bây giờ...


Chẳng bao giờ quên được tuổi ấu thơ...!
Nơi quê hương suốt trọn đời thương nhớ
Từng phút, từng giây qua từng hơi thở...
Những cánh cò chiều bay lả, bay la...


Mời em về thăm quê anh, làng Hạ...
Bên dòng Gianh huyền thoại đã bao đời
Nơi bến phà xưa đầy đạn nổ, bom rơi...
Đã vang danh suốt một thời đánh Mỹ...


Người kiên cường, trên mảnh đất bình dị
Rất tự hào và rất đỗi thân thương
Thương đất nghèo nên một nắng, hai sương
Từng giọt mồ hôi chảy dài theo năm, tháng...


Quê xưa nghèo đã lùi vào dĩ vãng...
Mái ngói tầng cao lấp ló tre xanh
Đường xóm, thôn bê tông hóa lượn quanh
Cầu sông Gianh thay con phà thuở ấy...


...


Quê anh nay, đường tỏa mát bóng cây
Vực Sanh kia, cảnh sao mà thơ mộng
Nước biếc non xanh, trời cao lồng lộng
Đỉnh hòn Am soi bóng mãi ngàn năm


Dẫu gần, xa.., quê hương vẫn thắm đằm
Hãy cùng anh về thăm quê làng Hạ
Dẫu nơi đây chưa phải là tất cả
Vẫn đong đầy hạnh phúc mãi trăm năm...



LÀNG HẠ

Nguyễn Hoàng Hà Tiên


Làng Hạ quê tôi ven dòng Gianh lịch sử
Quê anh hùng chói lọi những móc son
Con đê xa tit một lối mòn
Đất hoang đã hết không còn thả trâu.



Trên đầu làng mênh mông đồng lúa
Xuôi về cầu. kinh tế cá, tôm, cua
Đảng đoàn xã chung sức thi đua
Phát động phong trào làm kinh tế giỏi.


Trên quê hương mọc thêm nhiều mái ngói
Màu đỏ rực xen những lũy tre xanh
Đình làng uy nghi, bia đá ghi danh
Nhà thờ họ tô thêm nét văn hóa.


Mặt trời rạng, dòng người về xóm chợ
Cơn mưa rào đường bản đã hết trơn
Bê tông hóa đều khắp xóm thôn
Đồi núi nhấp nhô là rừng thông bất tận.


Hồ trên núi có Vực sanh mát lạnh
Tắm đầu nguồn đâu dễ có nơi nao
Mương thủy lợi chảy dài khắp xóm
Lứa đôi hò hẹn khua nước đêm trăng.


 


CHÁI BẾP LÀNG QUÊ

 

Đặng Văn Quang


Nghiêng nghiêng chái bếp gọi nhà ngang
Ghi dấu mẹ cha thuở cơ hàn
Đói no trưa tối hồng bếp lửa
Nuôi lớn chúng con vượt dặm ngàn
Một góc kỷ niệm đố ai quên
Khắc khoải trong ta thật êm đềm
Bồ hóng nhuộm đặc đời lam lũ
Ghi nhớ muôn lần để lớn thêm.



Họa theo Chái bếp

Lê Chiêu Chúc


Chái bếp làng miềng kêu đuôi chuột
Đựng ngàn vạn dặm thuở ban sơ
Chứa bao kỷ niệm thuở dại khờ
Hôm nay vô tình nghiêng chái bếp
Nghe lòng trĩu nặng tháng năm qua./.

 

MIỀN QUÊ YÊU DẤU
 

Lê Mai


Ơi miền quê yêu dấu
Ẩn chứa nét thanh bình
Một nắm cốm mùa sang
Thơm lừng theo ngày tháng.
Những chuổi ngày êm ấm
Trong vòng tay mẹ, cha
Anh em thật thiết tha
Rồi trôi theo năm tháng.
Bếp lửa hồng cùng cạn
Cha Mẹ trải khắp đường
Cho đàn con tung cánh
Giữa trời cao mênh mông.
Nhìn về thấy xốn xang
Cái thời xa xưa lắm
Nó nằm trong sâu lặng
Không chỉ của riêng ai.
Một mai quay trở lại
Mọi nẻo đường đổi thay
Chạnh lòng mình nhớ lại
Thấy thương sao thương hoài.
Ở một chốn xa xôi
Con chắp tay nguyện cầu
Người về nơi chín suối
Được bình yên an lành.

 


ĐI QUA MÙA THU

 

Lê Thiết


Ai đi trong mùa thu
Không một lần bỡ ngỡ
Mới hôm nào thôi đó
Giờ lá vàng đầy ngõ.
Ai đi qua mùa thu
Không ngỡ ngàng xóm nhỏ
Người em gái ngoan hiền
Em về đâu hỡi gió.
Ta đi qua mùa thu
Từ khi nào không rõ
Cuộc đời ngỡ chiêm bao
Tựa như đông sắp về.
Qua bao mùa bão dông
Qua bao mùa nắng hạ

Ơi người em xóm nhỏ
Dáng em không phai mờ.

 

Tác giả : Nguyễn Hữu Đức

Bình luận

Bài viết liên quan

Làng tôi
Con đường tôi nhớ
Cao Lao
Đường về
Sông núi quê mình

Video clip